Monday, August 30, 2010

Chiếc Ghế Xanh - Green Chair ( Phim cap 3 , 18 +)


Đạo diễn : Cheol-su Park
Diễn viên : Jung Suh, Ji-ho Shim, Yun-hong Oh
Quốc gia : Hàn Quốc
Năm sx : 2004
Đoạt Giải: 1 nomination

Họ gặp nhau tình cờ. Gái bỏ chồng sắc nước hương trời, trai trung học khôi ngô tuấn tú, nàng lấy kinh nghiệm chăn gối dìu cậu bé non tơ tới bến bờ hoan lạc. Hắn thú nhận lần đầu tiên nếm trải xác thịt đàn bà, một lần thôi mà men say ngấm tận óc, cơn mê chưa tỉnh, còn muốn hưởng mãi, say mãi...

Kim Moon Hee (Suh Jung) bị bắt vì tội quan hệ tình dục với trẻ vị thành niên. Cảnh sát gạ ép tên trai đổ tội cho Moon Hee quyến rũ mê hoặc, Seo Huyn (Shim Ji-Ho) chẳng có gì để khai báo. Không đủ chứng lý kết án tù, sau một thời gian giam giữ, người ta thả nàng ra, nhưng buộc... "cải tạo tại chỗ". Báo giới đông nghẹt trước cửa trại giam, sự vụ càng nhạy cảm tin tức càng sốt dẻo. Moon Hee chẳng ngờ Seo Huyn đến đón. Mặc kệ bầy phóng viên bu lại như đỉa đói, họ chỉ cảm nhận sự hiện diện của nhau với biết bao điều muốn nói...



Thoát khỏi đám "buôn tin", Seo Huyn chở người đẹp bằng chiếc xe hơi màu trắng. Thấp thoáng bóng cảnh sát, hắn cuống cuồng bảo nàng đổi tay lái. Còn 28 ngày nữa cậu chàng mới tới tuổi lái xe. Miệng Moon Hee nói cần chấm dứt mọi chuyện, nhưng lòng cô nghĩ khác. Hương vị của trái ương nửa chua nửa ngọt ngon gấp vạn lần thứ trái cây chín rũ, tháng ngày dài trong tù nàng khắc khoải nhớ hắn và ước ao thêm một lần thỏa mãn. Seo Huyn muốn chứng tỏ mình thật lòng với "người ta", da thịt Moon Hee phảng phất quanh hắn bao đêm trường mộng mị...


Gã phóng viên rình rập chụp lén hai người hôn nhau. Seo Huyn với Moon Hee đồng lòng ra tay tịch thu "tang chứng" phạm tội. Họ tìm đến khách sạn vắng vẻ. Tất cả nhớ nhung thèm khát được bộc lộ bằng nỗi đam mê trào dâng như sóng cuộn. Hai thân xác lõa lồ xoắn vào nhau, tơi bời cọ sát trong cơn nhục cảm bất tận. Một lần, thêm một lần, rồi một lần nữa... Trai tơ "tiến bộ" nhanh hơn gái xuân tưởng tượng, Seo Huyn muốn làm... từ phía sau, Moon Hee chiều chuộng trong cơn đau tức tưởi... Mây mưa rồi cũng tạnh, nàng nghĩ hắn cần mình vì... cái đó, nên dứt áo ra đi. Níu không nổi, Seo Huyn buồn nản bất lực...

Moon Hee đến ở nhà bạn thân tên Jean vốn đồng môn trong trường mỹ thuật. Vắng hắn, nàng hụt hẫng nhớ mong, không kìm nổi lòng bèn gọi điện trách Seo Huyn là đồ dối gạt, nói yêu mà không cố giữ lại khi nàng bỏ đi. Hắn đứng ngay bên cạnh, Seo Huyn tìm đến nhà Jean trước cô, chuẩn bị bữa ăn dành cho người tình khác trang lứa. Moon Hee lao vào đánh Seo Huyn trong tâm trạng vừa mừng vừa tủi... Chân giường chẳng chịu nổi sức rung của lực đập liên hoàn, đôi tình nhân bê nệm xuống sàn. Sáng ra họ hỏi nhau quan hệ mấy lần, mệt quá chẳng ai nhớ nổi... Jean dọn phòng, chăn gối bề bộn làm cô gái chưa có người yêu tưởng tượng ra nhiều điều thú vị. Jean ao ước thưởng thức hương vị của cây trái còn xanh ương...

Seo Huyn đưa Moon Hee đến trại an dưỡng người già, cô cần phục vụ xã hội để chuộc lại "tội lỗi" cũ. Mấy bà cụ mất trí làm Moon Hee nhiều phen điêu đứng. Cậu trai kiên trì chờ đợi, đón nàng về như một gã tình nhân chu đáo. Hắn muốn thay đổi cách xưng hô và khám phá nội tâm Moon Hee, nên giả say để bày tỏ tình cảm. Nàng thốt lên câu "Em yêu anh" bằng sự chân thành của con tim.

Ban ngày đôi lứa cùng Jean chế tạo sản phẩm gốm mỹ thuật, ban đêm dành cho tình yêu nồng nàn đắm đuối. Một sơ xuất nhỏ của Moon Hee khiến bà cụ tâm thần gặp nạn, tuy không trầm trọng nhưng đủ làm nàng phiền muộn... Moon Hee uống thuốc... ngủ ba hôm mới tỉnh, đúng vào ngày sinh nhật Seo Huyn. Họ làm bữa cơm thân mật mời nhiều người đến chứng kiến gã trai bước sang tuổi trưởng thành...

No comments:

Post a Comment

BThemes

News